Cuộc Phiêu Lưu Kỳ Thú Trong Rừng Nga: Hành Trình Sinh Tồn Và Khám Phá

Cuộc Phiêu Lưu Kỳ Thú Trong Rừng Nga: Hành Trình Sinh Tồn Và Khám Phá

BẢN ĐỒ PHƯỢTviola2025-04-17 9:25:1216A+A-

Khi nhắc đến nước Nga, người ta thường nghĩ ngay đến những tòa lâu đài nguy nga, những thành phố phủ tuyết trắng, hay nền văn hóa nghệ thuật đặc sắc. Thế nhưng, ít ai biết rằng sâu trong lòng đất nước rộng lớn này còn ẩn chứa những khu rừng nguyên sinh bạt ngàn – nơi thách thức lòng dũng cảm và kỹ năng sinh tồn của bất kỳ ai dám bước vào. Hành trình "Russia Jungle Adventure" của nhóm chúng tôi đã bắt đầu từ một quyết định tưởng chừng điên rồ, nhưng lại mở ra trải nghiệm không thể nào quên.

Chương 1: Khởi Đầu Từ Một Lời Thách Thức
Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi tối mùa đông tại quán cà phê nhỏ ở Moscow. Trong lúc trao đổi về dự án nghiên cứu đa dạng sinh học, Ivan – người bạn Nga nhiệt thành – đột ngột đặt câu hỏi: “Các bạn có dám tham gia chuyến đi xuyên rừng Taiga không? Nơi đó không dành cho kẻ yếu tim!”. Rừng Taiga, chiếm 60% diện tích nước Nga, là hệ sinh thái rừng lá kim lớn nhất thế giới với khí hậu khắc nghiệt và hệ động vật hoang dã đa dạng. Sau vài phút im lặng, cả nhóm gồm 4 người từ Việt Nam, Pháp, Brazil và Nga đồng loạt gật đầu.

Chương 2: Hành Trình Vào Lõi Rừng
Chúng tôi khởi hành từ làng Ust-Ilimsk ở vùng Siberia. Trang bị chỉ gồm balo 20kg đựng lều, thực phẩm sấy, dao, la bàn và bộ sơ cứu. Ivan nhắc đi nhắc lại quy tắc vàng: “Không được tách nhóm dù chỉ một phút”. Những ngày đầu tiên, khung cảnh khiến chúng tôi choáng ngợp. Những cây thông cao chọc trời phủ đầy rêu phong, tiếng suối chảy róc rách xen lẫn tiếng chim gõ kiến vang vọng. Thế nhưng, vẻ đẹp ấy đi kèm với hiểm nguy.

Đêm thứ ba, cả nhóm chứng kiến cảnh một con gấu nâu to lớn đi ngang qua khu cắm trại. Từng sợi lông trên lưng nó phản chiếu ánh trăng lạnh giá. Chúng tôi nín thở, tay siết chặt bình xịt hơi cay. May mắn thay, con vật chỉ liếc qua rồi biến vào bóng tối. “Chúng không tấn công trừ khi bị đe dọa”, Ivan thì thầm, nhưng tôi thấy mồ hôi đã thấm ướt găng tay.

Chương 3: Thử Thách Từ Thiên Nhiên
Đến ngày thứ năm, thời tiết trở mặt. Cơn mưa tuyết bất chợt ập xuống khi nhiệt độ tụt về -15°C. Chiếc la bàn mất tác dụng do nhiễu từ trường, buộc chúng tôi phải dựa vào kỹ năng đọc địa hình. Đỉnh điểm nguy hiểm xảy ra khi Pierre – thành viên người Pháp – trượt chân ngã xuống vách đá. Chiếc dây thừng duy nhất bị đứt toạc khi anh treo lơ lửng cách mặt đất 3 mét. Bằng cách dùng áo khoác và cành cây làm cáng tạm, cả nhóm mất 6 tiếng đồng hồ để đưa anh về trại.

Chương 4: Kỳ Tích Giữa Hoang Dã
Khó khăn chồng chất khi nguồn thức ăn cạn kiệt. Chúng tôi học cách nhận biết nấm ăn được, đặt bẫy cá dưới lớp băng mỏng, thậm chí phải uống nước từ thân cây bạch dương. Một buổi sáng, Elena – thành viên người Brazil – phát hiện vết chân sói gần khu vực giặt ráy. Thay vì hoảng loạn, Ivan dạy mọi người cách đốt lửa tạo khói xua đuổi thú dữ. Kỹ năng sinh tồn được đẩy lên cao nhất: từ việc dựng lều tuyết cho đến dùng đá lửa ma sát tạo tia lửa.

Chương 5: Phát Hiện Bất Ngờ
Bước ngoặt xảy ra khi chúng tôi tình cờ phát hiện một túp lều cổ của người Evenk – bộ tộc du mục Siberia. Trong lều vẫn còn những công cụ săn bắn bằng xương thú và bản đồ vẽ trên da tuần lộc. Nhờ giải mã các ký hiệu, chúng tôi tìm thấy con đường tắt dẫn đến trạm nghiên cứu gần nhất. Điều kinh ngạc hơn là chiếc radio cũ kỹ trong lều vẫn hoạt động, giúp gọi cứu trợ khi Pierre bị nhiễm trùng vết thương.

Chương 6: Bài Học Từ Những Gióng Rừng
Sau 22 ngày vật lộn, đoàn chúng tôi trở về nền văn minh với bộ dạng tiều tụy nhưng ánh mắt rạng ngời. Chuyến đi dạy cho chúng tôi bài học sâu sắc về sức mạnh tập thể: người Brazil giỏi leo trèo, người Pháp am hiểu y học, người Nga thành thạo địa hình, còn tôi – người Việt – lại có khả năng tìm kiếm thảo dược. Thiên nhiên không đáng sợ, mà chính sự thiếu hiểu biết mới giết chết con người.

Kết: Lời Mời Gọi Từ Hoang Dã
Rừng Taiga không chỉ là nơi kiểm tra giới hạn bản thân, mà còn là bài học về sự khiêm nhường. Mỗi vết xước, mỗi cơn đói, hay thậm chí những đêm không ngủ vì tiếng tru sói đều trở thành ký ức quý giá. Tôi viết lại những dòng này bên tách trà nóng, lòng tự hỏi: Liệu ai đó sau khi đọc xong có dũng khí xách balo lên và đi không? Bởi lẽ, như nhà thám hiểm Fridtjof Nansen từng nói: “Nguy hiểm thực sự duy nhất chính là không dám mạo hiểm”.

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Phượt Bụi, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps