Hành Trình Kết Nối: Chuyến Phiêu Lưu Của Nhóm Phượt Thủ Tại Sapa
Dưới bầu trời xám đục của tháng Sáu, nhóm năm người chúng tôi xếp ba lô lên chiếc xe khách cũ kỹ từ Hà Nội thẳng tiến về phía Tây Bắc. Hơi ẩm mùa mưa bám chặt vào cửa kính xe, nhưng không thể che lấp sự hào hứng trong ánh mắt những người trẻ lần đầu khám phá vùng cao. Điểm đến của chúng tôi là thung lũng Mường Hoa - nơi được mệnh danh là "tấm thảm khổng lồ" của tạo hóa với những thửa ruộng bậc thang uốn lượn.
Chiều thứ hai, khi những tia nắng đầu tiên xuyên qua màn sương, chúng tôi bắt đầu hành trình leo bộ từ bản Cát Cát. Cơn mưa rừng bất chợt ập xuống khiến con đường đất đỏ trở nên trơn trượt khôn lường. Minh, thành viên nhỏ tuổi nhất đoàn, suýt ngã xuống vực khi chiếc giày thể thao đầy bùn đất mất độ bám. Khoảnh khắc ấy, bàn tay chắc nịch của anh Hùng - người dẫn đoàn từng có ba năm kinh nghiệm leo núi - đã kịp thời nắm lấy dây đeo ba lô kéo cậu bé vào lòng.
Đêm đó, cả nhóm ngồi quây quần trong căn nhà sàn của gia đình người H'Mông. Bà chủ nhà tên Giàng Thị Mai, với chiếc khăn thổ cẩm đã bạc màu, đang kể cho chúng tôi nghe về truyền thống "cướp vợ" của dân tộc mình. Tiếng lợn rừng nướng xèo xèo trên bếp lửa hòa cùng tiếng cười giòn tan của đám thanh niên thành phố. Bất ngờ thay, chính Minh - cậu bé nhút nhát ban ngày - lại là người đầu tiên xung phong học điệu múa xòe truyền thống.
Sáng hôm sau, khi đoàn chúng tôi chuẩn bị lên đường, bà Mai đột ngột đề nghị: "Các cháu có muốn thử con đường mới mở qua rừng trúc không?". Lời đề nghị ấy đã dẫn chúng tôi vào hành trình không thể nào quên. Suốt bốn tiếng đồng hồ vượt qua những vách đá dựng đứng, có lúc phải dùng dây thừng tự tạo để đu qua khe núi. Điểm dừng chân là ngôi làng nhỏ nằm lơ lửng giữa lưng chừng mây, nơi những đứa trẻ Dao Đỏ chạy ùa ra tặng chúng tôi những bông hoa dại còn đẫm sương.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất xảy ra vào ngày cuối cùng. Khi đang thu dọn lều trại bên bờ suối, chúng tôi phát hiện một bé gái khoảng 8 tuổi bị lạc. Bằng vốn tiếng H'Mông ít ỏi học được từ bà Mai, chúng tôi dần dần giúp em bình tĩnh. Cả nhóm thay phiên nhau cõng em vượt qua quãng đường 5km gập ghềnh để trở về bản làng. Ánh mắt của người mẹ khi đoàn tụ với con gái, cùng mâm cơm nếp lam nóng hổi họ mang tới tặng đoàn, khiến tất cả hiểu ra sức mạnh thực sự của những chuyến đi không nằm ở cảnh đẹp, mà ở những trái tim biết đồng cảm.
Trên chuyến xe trở về Hà Nội, tôi nhận ra điều kỳ diệu nhất mà chuyến đi mang lại không phải là những bức ảnh check-in đẹp như mơ, mà là khoảnh khắc cả nhóm cùng im lặng ngắm nhìn những giọt nước mưa lăn dài trên kính xe, trong lòng đong đầy kỷ niệm về những con người đã gặp, những bài học về sự kiên cường của đồng bào vùng cao, và tình bạn đặc biệt được rèn giũa qua những thử thách núi rừng.
Các bài viết liên qua
- Những Câu Chuyện Đặc Biệt Của Dân Phượt Trên Núi Cao
- Kinh Nghiệm Vàng Cho Dân Phượt: Chia Sẻ Từ Hội Thảo Du Lịch Bụi
- Khám Phá Tiệm Dưỡng Tóc Dành Cho Dân Phượt Khi Du Lịch Việt Nam
- Ứng Dụng Du Lịch Kết Nối Bạn Đồng Hành - Trải Nghiệm Việt Nam Trọn Vẹn!
- Hướng Dẫn Chi Tiết Cách Làm Đại Lý Du Lịch Bụi Cho Người Mới Bắt Đầu
- Du Lịch Kinh Dương: "Lữ Khách" Là Ai?
- Bí Quyết Chụp Ảnh Tự Sướng Đẹp Mê Ly Cho Các Phượt Thủ Khi Du Lịch
- Du Lịch Bụi - Trào Lưu "Đi Để Trải Nghiệm" Của Giới Trẻ Hiện Nay
- Khám Phá Hành Trình: Gặp Gỡ Những Người Bạn Du Lịch Trên Đường
- Ứng Dụng Du Lịch - Cách Tuyệt Vời Để Kết Bạn Cùng Người Cùng Chí Hướng