Khám Phá Sapa Cùng Bạn Thân: Cuộc Gặp Gỡ Tình Cờ Với Những Người Bạn Đường Xa
Chiếc xe khách từ Hà Nội lên Sapa chòng chành qua từng khúc cua gấp, tôi và Mai - người bạn thân từ thuở cấp ba - cùng chia sẻ chiếc tai nghe bluetooth nghe nhạc Bolero. Đúng lúc bài "Sapa Mù Sương" vang lên thì một nhóm thanh niên ngồi phía sau cất tiếng hát theo. Thế là từ những nốt nhạc ngắt quãng ấy, chúng tôi có thêm ba người bạn đồng hành: Hùng với máy ảnh Nikon cổ lỗ sĩ, Linh - cô gái Huế mang theo hộp bánh nậm đặc biệt, và Thảo - sinh viên ngành dược thích sưu tầm lá cây.
Buổi chiều đầu tiên ở thung lũng Mường Hoa, nhóm chúng tôi thành hình một cách tự nhiên như sương mai quyện vào núi. Hùng nhiệt tình chỉ cho mọi người góc chụp "sống ảo" tại cầu Mây khi ánh hoàng hôn chiếu xuyên qua các tầng mây. Linh thì khiến cả đoàn ngạc nhiên khi rút từ balo ra chiếc ấm trà nhỏ, tỉ mẩn pha trà sen cho mọi người thưởng thức giữa tiết trời se lạnh.
Chuyến đi trở nên khó quên nhất vào ngày thứ ba, khi chúng tôi quyết định chinh phục đỉnh Fansipan. Đoạn đường từ trạm cáp treo lên đỉnh núi bất ngờ có sương mù dày đặc. Thảo - người luôn đeo kính cận dày cộp - đột nhiên trở thành "la bàn sống" nhờ khả năng nhớ đường kỳ lạ. Giữa lúc mọi người đang tranh luận nên rẽ trái hay phải, cô bạn nhỏ nhắn đã chỉ chính xác hướng đi nhờ... mùi hương đặc trưng của loài hoa chuông rừng mà cô từng nghiên cứu.
Bữa tối ở bản Cát Cát đã biến thành buổi giao lưu văn nghệ bất đắc dĩ. Ông chủ quán người Mông nghe danh Hùng chơi guitar hay đã mời cả nhóm biểu diễn. Thế là dưới ánh lửa bập bùng, những bản nhạc Trịnh Công Sơn được hát vang bằng giọng Huế của Linh, tiếng đàn ngượng nghịu của tôi, cùng điệu nhảy "tự chế" của Mai khiến cả khu nhà sàn rộn rã tiếng cười.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất có lẽ là sự cố ở thác Tình Yêu. Khi cả nhóm đang chụp ảnh tập thể, chiếc ví của Thảo bất ngờ rơi xuống vách đá. Hùng liều mình leo xuống nhặt lại, nào ngờ trượt chân suýt ngã. Khoảnh khắc ấy khiến cả đoàn sững sờ, may mà cuối cùng chỉ là một cú ngã nhẹ. Tối hôm đó, chúng tôi ngồi quây quần trong homestay, cùng nhau vá lại chiếc quần jeans rách của Hùng bằng kim chỉ mượn của chủ nhà.
Chuyến đi 6 ngày không chỉ cho tôi những bức ảnh đẹp mà còn là bài học về sự đồng điệu giữa những tâm hồn xa lạ. Từ một nhóm người khác biệt: cô gái thành thị thích selfie (tôi), nhà nhiếp ảnh nghiệp dư (Hùng), tín đồ ẩm thực (Linh) đến nhà thực vật học nghiệp dư (Thảo), tất cả đã tìm thấy điểm chung trong tiếng cười giòn tan giữa núi rừng Tây Bắc.
Trên chuyến xe trở về Hà Nội, khi Mai ngủ say dựa vào vai tôi, tôi chợt nhận ra điều kỳ diệu của những chuyến đi. Không phải những danh lam thắng cảnh đã định sẵn, mà chính những con người ta gặp gỡ tình cờ mới là thứ khiến hành trình trở nên khó quên. Như câu nói mà chủ homestay người Dao Đỏ đã tặng chúng tôi: "Đường núi quanh co mới gặp được tri kỷ, cuộc đời gập ghềnh mới thấu được nhân tình".
Các bài viết liên qua
- Những Câu Chuyện Đặc Biệt Của Dân Phượt Trên Núi Cao
- Kinh Nghiệm Vàng Cho Dân Phượt: Chia Sẻ Từ Hội Thảo Du Lịch Bụi
- Khám Phá Tiệm Dưỡng Tóc Dành Cho Dân Phượt Khi Du Lịch Việt Nam
- Ứng Dụng Du Lịch Kết Nối Bạn Đồng Hành - Trải Nghiệm Việt Nam Trọn Vẹn!
- Hướng Dẫn Chi Tiết Cách Làm Đại Lý Du Lịch Bụi Cho Người Mới Bắt Đầu
- Du Lịch Kinh Dương: "Lữ Khách" Là Ai?
- Bí Quyết Chụp Ảnh Tự Sướng Đẹp Mê Ly Cho Các Phượt Thủ Khi Du Lịch
- Du Lịch Bụi - Trào Lưu "Đi Để Trải Nghiệm" Của Giới Trẻ Hiện Nay
- Khám Phá Hành Trình: Gặp Gỡ Những Người Bạn Du Lịch Trên Đường
- Ứng Dụng Du Lịch - Cách Tuyệt Vời Để Kết Bạn Cùng Người Cùng Chí Hướng