Hành Trình Bất Ngờ: Gặp Gỡ Những Người Bạn Đồng Hành Trên Đường Du Lịch

Hành Trình Bất Ngờ: Gặp Gỡ Những Người Bạn Đồng Hành Trên Đường Du Lịch

HỘI PHƯỢT BỤIviola2025-04-19 8:20:1210A+A-

Trong cuộc đời, có những chuyến đi không chỉ để khám phá danh lam thắng cảnh mà còn là cơ hội gặp gỡ những con người đặc biệt. Tôi đã từng nghĩ rằng, du lịch một mình là cách tốt nhất để tận hưởng tự do, nhưng một lần tình cờ gặp được nhóm bạn đồng hành trên đường phượt, tôi mới hiểu: những người lạ trở thành tri kỷ đôi khi chỉ cần một cái bắt tay, một nụ cười, hoặc đơn giản là câu hỏi: "Bạn đi đến đâu thế?"

Chuyến đi đó bắt đầu vào mùa thu năm ngoái, khi tôi quyết định một mình đạp xe dọc theo con đường từ Hà Nội lên Sa Pa. Trời se lạnh, sương mù bao phủ những triền núi như tấm màn bí ẩn. Đang dừng chân tại một quán nước ven đường ở Mường Khương, tôi nghe thấy tiếng cười giòn tan vọng lại từ nhóm năm người trẻ đang tranh luận về bản đồ. Một cô gái tóc ngắn, mặc áo khoác gió bạc màu, bỗng quay sang hỏi tôi: "Chị có biết đoạn này đi xe đạp có an toàn không? Tụi em nghe nói có vài đoạn đất đá lở." Câu hỏi ấy đã mở đầu cho cuộc trò chuyện kéo dài suốt buổi trưa. Hóa ra, họ cũng là dân phượt nghiệp dư, xuất phát từ Hải Phòng với kế hoạch "ba ngày hai đêm" nhưng đã lạc hướng vì... quá mải mê chụp ảnh!

Điều thú vị nhất trong những cuộc gặp gỡ như thế này chính là sự đa dạng của các câu chuyện. Thành, anh chàng cao ráo đeo kính cận, kể về lần bị lừa ở chợ biên giới Lào Cai bằng giọng điệu hài hước: "Tưởng mua được ngọc quý, ai ngờ là đá cuội tẩm màu!" Linh, cô gái hỏi đường ban nãy, lại chia sẻ về quyết định bỏ việc văn phòng để đi tìm "những góc nhìn không có trong sổ tay du lịch". Mỗi người một tính cách, một hành trang, nhưng tất cả đều ánh lên sự háo hức giống nhau - thứ ánh sáng chỉ có ở những kẻ mê xê dịch.

Chúng tôi quyết định đi cùng nhau đoạn đường còn lại. Trên con dốc Ô Quy Hồ cheo leo, tiếng hò reo "Cố lên!" của cả nhóm vang lên mỗi khi có người tụt lại phía sau. Đêm đó, trong căn nhà gỗ nhỏ của người H'Mông, dưới ánh lửa bập bùng, tôi học được bài học về sự sẻ chia từ những người bạn mới. Hóa ra, Hùng - anh chàng ít nói nhất nhóm - luôn mang theo túi thuốc men đủ loại "phòng khi có ai cần giúp". Còn Mai, thành viên nhỏ tuổi nhất, lại là người thuộc lòng các mẹo sửa xe đạp thần sầu.

Sáng hôm sau, khi mặt trời ló dạng sau rặng Fansipan hùng vĩ, cả nhóm cùng nhau đứng im lặng ngắm nhìn khoảnh khắc kỳ diệu ấy. "Thi thoảng, điều tuyệt nhất không phải là nơi ta đến," Thành đột nhiên lẩm bẩm, "mà là những người ta gặp trên đường đi." Câu nói giản dị ấy đã theo tôi suốt hành trình về sau.

Khi chia tay ở bến xe Sa Pa, không ai hứa hẹn giữ liên lạc. Nhưng kỳ lạ thay, từ nhóm người xa lạ ấy, chúng tôi trở thành những người bạn thân thiết qua những tin nhắn chia sẻ địa điểm mới, những lần hội ngộ bất chợt ở Đà Lạt hay Phú Quốc. Có lẽ, phép màu của những chuyến đi không nằm ở việc bạn chụp được bao nhiêu bức ảnh đẹp, mà ở cách những cuộc gặp gỡ tưởng như ngẫu nhiên ấy lại thay đổi cách ta nhìn thế giới.

Giờ đây, mỗi khi xách balô lên đường, tôi luôn mỉm cười với suy nghĩ: biết đâu ở khúc quanh tiếp theo, lại có một câu chuyện mới đang chờ đợi. Như lời một người bạn đồng hành từng nói: "Trên đường đời, đôi khi ta cần đi lạc một chút để tìm thấy điều đúng đắn." Và với tôi, những người bạn tình cờ gặp gỡ ấy chính là "điều đúng đắn" làm trọn vẹn thêm ý nghĩa của từ "du lịch".

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Phượt Bụi, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps