Cắm Trại, Mì Gói và Chiếc Nồi "Quỷ Tử": Trải Nghiệm Khó Quên Giữa Thiên Nhiên

Cắm Trại, Mì Gói và Chiếc Nồi "Quỷ Tử": Trải Nghiệm Khó Quên Giữa Thiên Nhiên

TRẠI SINH TỒNgladys2025-04-18 19:50:1513A+A-

Trong những chuyến phượt bụi, việc lựa chọn dụng cụ nấu ăn luôn là bài toán hóc búa. Chiếc nồi nhôm bé bằng hai bàn tay tôi mua từ chợ Đồng Xuân năm nào đã trở thành "nhân vật chính" trong câu chuyện dã ngoại kỳ quặc giữa rừng Cúc Phương - nơi nó được cả nhóm trìu mến gọi bằng cái tên "Quỷ Tử".

Buổi chiều đầu tiên trong chuyến đi ba ngày hai đêm bắt đầu bằng màn dựng lều thảm họa. Trong khi Minh - thành viên "lính mới" - cắm cọc lều sai hướng khiến cả công trình đổ sập thì Tiến, tay "dân phượt chuyên nghiệp", đã khởi động nghi thức thiêng liêng: bật bếp gas mini và đặt chiếc nồi nhôm lóng lánh lên. Ánh lửa xanh lam nhảy múa dưới đáy nồi phản chiếu vào đôi mắt đói khát của cả nhóm.

"Quỷ Tử" lần đầu chứng tỏ giá trị khi xử lý gói mì Hảo Hảo huyền thoại. Khói bốc nghi ngút quyện với mùi hăng hắc của lá rừng ẩm ướt tạo thành thứ mùi vị kỳ lạ. Đang lúc cả bọn xì xụp thì trận mưa rừng ập xuống như trút nước. Chiếc nồi bé nhỏ bỗng biến thành vật bất ly thân - vừa làm mái che cho bếp gas tí hon, vừa giữ nhiệt cho nồi nước dùng đang sôi sùng sục.

Đêm đó, "Quỷ Tử" còn được phong chức "vệ sĩ" khi lũ kiến vàng tấn công trại. Thay vì dùng thuốc xịt côn trùng, cả nhóm nghĩ ra sáng kiến đun nước sôi rồi vẽ vòng tròn bảo vệ quanh lều bằng… nồi nóng. Trò trẻ con ấy vô tình trở thành kỷ niệm cười ra nước mắt khi sáng hôm sau tỉnh dậy, chúng tôi phát hiện con dế mèn béo ú mắc kẹt trong lớp "thành lũy" nước đã cạn.

Ngày thứ hai đầy thử thách khi đường mòn dẫn lạc vào khu vực đá ong trơn trượt. Trong lúc mệt lử và đói meo, "Quỷ Tử" lại được triệu tập cho nhiệm vụ bất khả thi: nấu cơm bằng… mì gói. Công thức "chế" ra từ sự tuyệt vọng gồm 2 gói mì xào tôm chua cay, 1 nắm lá ngón nhúng tươi (sau này mới biết đó là lá có độc), và nửa lon cá mòi hộp. Mùi vị kinh dị đến mức cả nhóm phải bịt mũi nuốt cho qua bữa, thế nhưng kỳ lạ thay nó lại trở thành món "đặc sản" được nhắc đến suốt những chuyến đi sau này.

Đỉnh điểm của hành trình xảy ra vào đêm cuối cùng. Khi đang chuẩn bị mì tôm chua cay đêm khuya thì tiếng lợn rừng khịt mũi vang lên từ bụi cây gần đó. Cảnh tượng hỗn loạn diễn ra khi "Quỷ Tử" bỗng biến thành công cụ tự vệ - Tiến dùng nồi đập vào thân cây tạo tiếng động xua đuổi thú hoang, trong khi Minh cuống cuồng giấu gói mì vào balo. Sau trận hỗn chiến, chúng tôi phát hiện mì đã nát vụn thành thứ bột dị dạng, thế nhưng vẫn ngon lành lạ thường khi ăn cùng nước suối lạnh.

Khi trở về Hà Nội, chiếc nồi nhôm méo mó vì va đập được treo trang trọng trong phòng sinh hoạt chung như một bảo vật. Những vết cháy xém trên đáy nồi trở thành bản đồ ghi dấu chuyến đi, mỗi vết lõm là một câu chuyện cười ra nước mắt. Có lẽ trong làng đồ phượt, chưa từng có chiếc nồi nào "đa zi năng" đến thế - từ nấu nướng, phòng thủ đến đuổi thú dữ.

Giờ đây mỗi lần nhìn "Quỷ Tử", tôi lại nghĩ về triết lý kỳ quặc mà chuyến đi dạy cho mình: giữa thiên nhiên hoang dã, giá trị thực sự của đồ vật không nằm ở chất liệu hay kiểu dáng, mà ở cách chúng ta biến nó thành phương tiện sáng tạo để tồn tại. Và đôi khi, chính những tình huống "dở khóc dở cười" lại trở thành ký ức đáng nhớ nhất - như mùi mì gói cháy khét lẫn khói lửa trại, như tiếng đập nồi leng keng trong đêm rừng tĩnh mịch, hay vị mặn chát của mồ hôi hòa vào sợi mì dai dai...

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Phượt Bụi, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps