Hành Trình Cùng Bạn Phượt Khác Giới Trên Vịnh Hạ Long

Hành Trình Cùng Bạn Phượt Khác Giới Trên Vịnh Hạ Long

HỘI PHƯỢT BỤIgrace2025-05-10 4:56:59114A+A-

Chiếc xe máy cà tàng rền lên khúc ca thân thuộc khi chúng tôi lượn qua khúc cua cuối cùng trước bến Tuần Châu. Gió biển thổi tung mái tóc đen dài của Linh - cô bạn phượt người Huế tôi gặp trong quán cà phê "Bụi" ở Hà Nội hai ngày trước. Cô gái mặc chiếc áo khoác gió màu cam rực rỡ ấy đã đồng ý tham gia chuyến đi xuyên Vịnh Hạ Long cùng tôi chỉ sau 15 phút trò chuyện.

"Anh biết không?" Linh hét vào tai tôi giữa tiếng sóng vỗ ì ầm, tay chỉ về phía những đảo đá vôi nhấp nhô như rồng thiêng đang uốn mình. "Mẹ em từng kể những hòn đảo này là viên ngọc long lanh mà Rồng Mẹ làm rơi xuống biển Đông." Giọng nói cất lên đầy mê hoặc ấy khiến tôi chợt nhớ lời cảnh báo của ông chủ homestay ở Bãi Cháy: "Đi phượt với gái lạ thì coi chừng mắc bẫy tiên cá đấy nhóc!"

Chiều hôm ấy, chúng tôi thuê chiếc thuyền nan của lão Ngư - ngư dân có khuôn mặt cháy nắng in hằn những vết tích của biển cả. Con thuyền chòng chành giữa làn nước ngọc bích, lão cười khà khà khi thấy tôi vịn tay vào mạn thuyền: "Cậu trai thành phố mà dám đưa gái đẹp ra đảo hoang à?" Linh bật cười, đôi mắt nheo lại thành đường cong hoàn hảo: "Cháu thích nhất những nơi không có sóng wifi ạ!"

Hòn Đũa Thần - đảo đá cô liêu giữa vịnh trở thành nơi chúng tôi dựng lều qua đêm. Khi màn đêm buông xuống, tiếng dế kêu xen lẫn âm thanh lọc cọc của thuyền đánh cá xa xa tạo thành bản giao hưởng kỳ lạ. Linh bất ngờ rút từ balo ra lọ muối ớt Huế: "Phải ăn mực nướng với cái này mới đúng điệu phượt thủ!" Mùi khói bếp lửu hồng hòa với hương biển mặn mòi khiến câu chuyện về tuổi thơ ở phá Tam Giang của cô trở nên sống động lạ thường.

Sáng hôm sau, trận mưa rào bất chợt biến chuyến thám hiểm hang Sửng Sốt thành thử thách không tưởng. Nước mưa chảy xiết qua kẽ đá khiến lối đi trơn như đổ mỡ. "Nắm chắc tay em!" Tôi gào lên trong tiếng gió rít, bàn tay ướt lạnh của Linh siết chặt lấy cổ tay tôi. Khoảnh khắc ấy chợt khiến tôi hiểu vì sao dân phượt thường nói "hiểm nguy là chất xúc tác của những mối quan hệ đặc biệt".

Khi mặt trời ló dạng sau những ngọn núi đá vôi, chúng tôi phát hiện mình lạc vào vùng nước nông đầy san hô. Linh bất ngờ cởi chiếc áo khoác, nhảy ùm xuống làn nước trong vắt: "Đây chính là spa thiên nhiên tuyệt nhất Đông Dương!" Tiếng cười giòn tan của cô hòa cùng bầy cá neon nhỏ li ti đang bơi lượn quanh chân khiến tôi quên bẵng việc điện thoại đã mất sóng từ 12 tiếng qua.

Trên đường trở về đất liền, chiếc xe máy bỗng dưng chết máy giữa con đèo vắng. Linh tháo chiếc khăn rằn quàng cổ, lau vệt dầu trên tay tôi: "Hồi đi Tây Bắc, em từng sửa xe giữa trời mưa đá đấy!" Ánh mắt cô lấp lánh niềm tự hào khi kể về chuyến một mình chinh phục đèo Ô Quy Hồ. Lúc này tôi mới nhận ra, dưới vẻ ngoài mảnh mai ấy là tinh thần thép của nữ phượt thủ chính hiệu.

Hai ngày sau, khi chia tay Linh ở ga Hà Nội, cô dúi vào tay tôi chiếc vỏ ốc anh vũ tìm được ở hang Luồn: "Giữ làm kỷ niệm nhé! Lần sau nếu qua Huế, em sẽ dẫn anh đi đầm Lập An lúc bình minh." Tôi cười, gật đầu mà biết rằng chuyến đi này đã cho tôi thứ quý giá hơn cả những bức ảnh check-in - đó là bài học về sức mạnh của lòng tin và vẻ đẹp của những mối quan hệ không biên giới.

Giờ đây mỗi khi nghe tiếng sóng vỗ, tôi lại nhớ đến nụ cười tỏa nắng của cô gái Huế ấy - người đã dạy tôi rằng trên những nẻo đường phượt, ranh giới duy nhất đáng sợ chính là sự ngại ngùng trong trái tim mỗi người.

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Phượt Bụi, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps