Trải Nghiệm Đặc Biệt Khi Gặp Bạn Đồng Hành Trên Chuyến Du Lịch

Trải Nghiệm Đặc Biệt Khi Gặp Bạn Đồng Hành Trên Chuyến Du Lịch

HỘI PHƯỢT BỤItheresa2025-05-03 18:15:18665A+A-

Chiều muộn ở thung lũng Mường Hoa (Sa Pa), ánh hoàng hôn nhuộm vàng những thửa ruộng bậc thang. Tôi đang mải mê chụp ảnh thì nghe tiếng cười giòn tan vọng từ con dốc đá phía sau. Một nhóm ba người trẻ, ba lô đeo lệch vai, vừa đi vừa tranh luận sôi nổi về hướng đi bản Cát Cát. Đôi mắt họ sáng lên khi thấy tôi cầm bản đồ, thế là câu chuyện bắt đầu từ lúc nào chẳng hay.

"Chị ơi, máy ảnh này chụp góc nào đẹp nhất?" - Minh, chàng trai đeo kính gọng gỗ, hỏi bằng giọng Hà Nội đặc sệt. Thay vì chỉ đường qua loa, tôi quyết định dẫn cả nhóm đến điểm ngắm mà dân phượt thường gọi là "nóc nhà của mây". Đoạn đường dốc đứng khiến chiếc máy ảnh phim cơ trong ba lô tôi va vào lưng đau điếng, nhưng tiếng reo hò khi đám trẻ nhìn thấy biển mây trắng xóa dưới chân lại xóa tan mọi mệt mỏi.

Trong căn nhà gỗ nhỏ ven đường, chúng tôi chia nhau nồi lẩu cá hồi nóng hổi. Hóa ra Hương - cô gái tết tóc hai bên - là sinh viên kiến trúc đang làm đề tài về nhà trình tường. Cô say sưa giải thích cách người H'Mông pha trộn đất sét với rơm, đôi tay múa lượn trong không khí như đang nặn những bức tường vô hình. Thành viên thứ ba tên Đạt thì bất ngờ rút từ túi ra chiếc kèn môi bằng tre, thổi bản nhạc dân tộc khiến chủ quán người Dao đỏ vỗ tay tán thưởng.

Đêm ấy, dưới ánh trăng lưỡi liềm, cả nhóm rủ nhau đi bộ xuyên qua cánh rừng thông. Tôi chợt nhận ra mình đang cười nhiều hơn 3 ngày trước đó cộng lại. Cái cách Minh cầm đèn pin soi đường kiểu "robot biến hình", hay khoảnh khắc Hương đột nhiên dừng lại ngửi mùi cỏ cháy sau mưa, tất cả tạo thành thứ gia vị độc đáo mà những chuyến đi đóng gói sẵn chẳng bao giờ có được.

Sáng hôm sau chia tay, Đạt đưa cho tôi chiếc vòng tay đan bằng chỉ ngũ sắc. "Chị giữ làm kỷ niệm nhé, tụi em tự làm đấy!" - cậu nói trong lúc xách ba lô lên vai. Tôi đứng nhìn bóng ba con người ấy khuất dần sau rặng núi, ngón tay xoay chiếc vòng tay lấp lánh sương mai. Chợt hiểu ra rằng đôi khi, hành trình không phải là điểm đến hay lịch trình hoàn hảo, mà là những mảnh ghép tình cờ được trao nhau giữa người lạ, như cách mây trời vô tình hội ngộ trên đỉnh Fansipan.

Giờ đây mỗi lần nghe tiếng kèn môi, tôi lại nhớ đến buổi tối ngồi bệt trên thảm cỏ, bốn con người đến từ bốn phương trời cùng hát nghêu ngao bài "Hà Nội - Sa Pa" chế lời. Có lẽ kỷ niệm đẹp nhất là thứ không thể lên kế hoạch, như chiếc lá phong đỏ bất ngờ rơi vào trang sách đang mở.

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Phượt Bụi, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps