Hành Trình Bất Ngờ: Tình Bạn Và Thiên Nhiên Trên Đường Phượt Miền Trung
Chiếc xe máy rung lắc trên con đường đất đỏ, tiếng cười giòn tan của nhóm bốn người hòa cùng tiếng gió rít qua rặng dừa. Chuyến phượt xuyên miền Trung bắt đầu bằng lời đùa cợt trong quán cà phê Sài Gòn ẩm ướt, giờ đây đã dẫn chúng tôi đến khúc quanh kỳ lạ nhất của cuộc đời - nơi những trải nghiệm không nằm trong bất kỳ guidebook nào.
Buổi sáng thứ ba trên hành trình, màn sương mù dày đặc ở đèo Hải Vân khiến đoàn phải dừng chân. Đang lúc tranh luận về hướng đi, tiếng chuông bò leng keng vang lên từ phía xa. Một cụ già mặc áo nâu sồng xuất hiện như hiện thân của núi rừng, tay cầm chiếc đèn lồng bằng tre đã bạc màu. "Trời sắp đổ cơn mưa đá," giọng cụ trầm ấm khiến cả nhóm sững sờ. Chưa kịp hỏi han, những hạt băng đầu tiên đã lộp độp rơi xuống mái tôn lều tạm bợ.
Hai tiếng trôi qua trong căn nhà gỗ tỏa mùi trầm hương của gia đình cụ, chúng tôi được nghe câu chuyện về trận lũ lịch sử năm 1999. Những chi tiết sống động về cách dân làng dùng thúng nan cứu người, về chú chó săn đã hy sinh để cảnh báo lũ tới, khiến cả đoàn im phăng phắc. Bà chủ nhà lặng lẽ đặt xuống mâm trà nóng, khói tỏa lên cuốn theo câu chuyện đời thực hơn bất kỳ phim ảnh nào.
Khi mặt trời xuyên thủng mây chiều, cụ già dẫn chúng tôi đến con đường mòn ít người biết. Những bậc thang đá phủ rêu dẫn lối qua thác nước ẩn mình trong rừng sâu, nơi dòng nước trong vắt đổ xuống từ độ cao 20m tạo thành chiếc hồ tự nhiên. Tiếng reo hò vang dội khi cả nhóm lao xuống làn nước mát lạnh, khoảnh khắc ấy xóa tan mọi mệt mỏi của 200km đã đi qua.
Đêm đó, dưới ánh lửa trại bập bùng bên bờ biển Quy Nhơn, nhóm phượt trẻ chúng tôi chợt nhận ra điều kỳ diệu. Những người xa lạ trên mạng xã hội giờ đã trở thành tri kỷ, cùng chia sẻ nỗi sợ khi vượt đèo Khánh Lê, niềm vui khi phát hiện quán bánh xèo ngon nhất Đà Nẵng, hay cảm giác choáng ngợp trước vẻ đẹp hoang sơ của bãi biển Mỹ Khê lúc bình minh.
Hành trình kết thúc ở Hội An cổ kính, khi ánh đèn lồng đủ màu tỏa sáng khắp phố cổ. Trong căn phòng gác mái nhỏ xíu, cả nhóm cùng ngồi xem lại những bức ảnh chụp vội: khoảnh khắc Linh - cô gái Hà Nội sợ độ cao - dũng cảm leo lên đỉnh Marble Mountain; hình ảnh Minh - chàng trai kỹ sư - tập lái xe máy lần đầu ngã dúi dụi; hay cảnh cả đoàn cùng dân làng kéo lưới buổi sớm ở Tam Thanh.
Chuyến đi dạy chúng tôi bài học về sự buông bỏ. Buông bỏ lịch trình chi tiết để đón nhận bất ngờ, buông bỏ định kiến về vùng đất mới, và quan trọng nhất - buông bỏ ranh giới giữa những con người xa lạ. Như lời cụ già trên đèo Hải Vân đã nói: "Phượt không phải là chạy theo cây số, mà là để trái tim kết nối với đất trời."
Giờ đây, khi đã trở về nhịp sống đô thị, nhóm chúng tôi vẫn thường xuyên họp mặt. Trên bàn làm việc của mỗi người đều có bức ảnh chụp chung trước ngã ba Đồng Lộc lịch sử - nơi chúng tôi thề sẽ cùng nhau thực hiện chuyến phượt Tây Bắc vào mùa hoa ban năm sau. Đó không chỉ là lời hứa, mà còn là lời cảm ơn gửi đến những con người và vùng đất đã dạy chúng tôi biết yêu thương cuộc hành trình hơn đích đến.
Các bài viết liên qua
- Khám Phá Ấn Tượng Dành Cho Dân Phượt Tại Ấ Dương
- Khám Phá Vẻ Đẹp Việt Nam Qua Ống Kính Của Dân Phượt
- Khám Phá Vẻ Đẹp Việt Nam Cùng Đoàn Xe Tự Lái Của Dân Phượt
- Khám Phá Hà Nội và Vịnh Hạ Long Qua Góc Nhìn "Du Lịch Bụi
- Khám Phá Việt Nam Bằng Xe Đạp: Hành Trình Đầy Cảm Hứng Cho Dân Phượt
- Ghép Đoàn Du Lịch - Trải Nghiệm Trao Đổi Độc Đáo Giữa Các Phượt Thủ
- Hành Trình Bất Ngờ: Tình Bạn Và Thiên Nhiên Trên Đường Phượt Miền Trung
- Vợ Mới Cưới Và Chuyến Phượt Đáng Nhớ Ở Vịnh Hạ Long
- Hành Trình Khám Phá Sâu Hơn Của Từ Du và Tiểu Y Sau Chuyến Đi
- Khám Phá Cước Tác: Hành Trình Tự Lái Cho Dân Phượt Thủ